30-day fitness challenge – Day 1

Từ hồi tháng 2 đến giờ mình ăn uống khá xoã, vì thấy cơ thể vẫn giữ được cân. Tuy nhiên tuần này cân tăng nhẹ làm hơi hoảng, ăn gì cũng có cảm giác mập và đầy bụng.

Được gợi cảm hứng từ diet challenge của cô bạn, mình nảy ra ý tưởng quăng cho bản thân 1 cái challenge đầu tiên trong đời. Và phải tracking bố cáo công khai cho thiên hạ cùng biết, phải tag luôn cả cô bạn đó trên facebook (mình cũng dụ cô ấy cùng tham gia thử thách này).

Challenge sẽ kéo dài 30 ngày, là 30 ngày eat clean kèm với tone up lại cơ bụng và mông. Mình đã lọc ra 2 app để “chọn mặt gửi bài tập free” trong 30 ngày, vì có khá nhiều app yêu cầu membership để sử dụng. 

Hôm nay là ngày đầu tiên. Buổi sáng mình đi ăn nui nước nấu chay vì có hẹn từ hôm qua. Sau đó ra caphe thì lại uống một ly machiato đậu biếc hơi ngọt. Nói chung là bữa sáng khá xoã, nhưng bữa trưa và bữa tối mình đã xác định là eatclean nên mọi thứ theo kế hoạch. Tuy nhiên cả 2 bữa mình chỉ ăn đơn giản với cháo yến mạch. Về đường dài mình biết là nên thay đổi món ăn để không bị ngán và nản dẫn đến bỏ cuộc.

Về workout thì hôm nay chỉ có 5ph bụng 10ph mông, rất nhẹ nhàng so với các bài tập thông thường của mình. App sẽ tăng dần thời lượng tập qua các ngày.

Bên dưới là một số hình ảnh hôm nay. Mình sẽ tiếp tục update, hi vọng là sẽ vượt qua challenge này không trở ngại gì.🙂

An Chi

Hà Nội tháng 5

Mình đang ở VN. Tuần này có công việc ở Hà Nội lên lại khăn gói ra Bắc. Đây không phải lần đầu mình đến Hà Nội nhưng là lần hiếm hoi mình đến một mình. Và có được chút ít thời gian rảnh rỗi mình lê la khắp nơi với phương tiện chủ yếu là “xe hai cẳng” và Grabbike.
Vì thời gian không nhiều nên sau khi xong việc thì mình tranh thủ đi “săn” một số món ăn thèm lâu nay và thăm một số nơi chưa từng đến. Đợt này mình ăn được phở, cơm dưa bò, bún đậu mắm tôm và uống cà phê nâu (mà trong Nam gọi là cà phê sữa). Còn các điểm đến mình ghé qua là Hồ Gươm vào chiều tối chủ nhật (mình nghĩ nói là nơi đông nhất VN quả không ngoa), công viên Thủ Lệ và đường sách Đinh Lễ.

Ngoài chỗ đi và món ăn, mình muốn review cả khách sạn homestay mà mình ở, trang trí lãng mạn dễ thương, nằm ở quận Ba Đình.

1. Ăn

Đầu tiên là phở. Đợt này mình quyết liệt ra ăn phở Bắc là vì cách đây hai hôm mình tập nấu phở nhưng chưa ra đúng vị! Ngoài ra, gần đây, mình bắt đầu nhận thấy phở rất nổi tiếng ở ngoài nước (nó nổi tiếng lâu rồi nhưng chỉ là mình mới được thông não). Lúc ở Slovakia, khá nhiều bạn hay hỏi mình về món phở quốc hồn quốc tuý. Nên lần đầu tiên sau 30 năm cuộc đời, mình lăn vào bếp với hoa hồi, thảo quả, quế, nồi áp suất, hầm xương các kiểu… Lần đầu chưa thành công nhưng mình ko nản chí. Và mình có cơ hội ở HN tuần này nên đã lăn ra tiệm ăn xem bát phở chuẩn vị Bắc như thế nào, khác gì phở Bắc nấu bởi người sống ở SG.


Ăn 1/3 tô mới phát hiện trong nhà có quẩy nữa. Sau khi gọi quẩy thì mình chỉ tập trung bẻ quẩy nhúng vài súp phở. Cuối cùng ăn không hết 1/3 tô còn lại 😥. Ăn xong và mình thấy hài lòng. Phở khá nhiều bò, hợp với khẩu vị của mình, giá cũng khá ổn (30k cả quẩy).


Món thứ 2 là cơm rang dưa bò. Mình không thể tìm ra tiệm cơm ngày xưa một người bạn cũ dẫn đi ăn, nên đành nhờ anh Google nhưng cũng không ra nhiều địa chỉ khá khẩm hơn. Cuối cùng sau nhiều ngày tìm kiếm 😅, mình chọn địa chỉ 29 Bà Triệu.



Tuy bò rất mềm và khá nhiều nhưng chân tình mà nói mình thấy cơm rang cũng bình thường thui à, chắc món chủ lực cơm rang gà quay của họ sẽ ngon. Mình thấy ai vào cũng gọi cơm gà.

Thú vị nhất là đang ngồi ăn thì nghe giọng miền Nam, bắt chuyện luôn thì chị gái người Bến Tre kéo ghế lại ăn ngồi nói chuyện với mình luôn thay vì mua hộp cơm mang về nhà ăn một mình hihi.

Món thứ 3 là bún đậu. Mình cũng tìm quán bằng Google, cuối cùng đáp ở quán cô Tuyến Hàng Khay nhờ anh Grab sành sỏi…ăn hàng hihi. Mình gọi phần thập cẩm cho 1 người và thực sự nó rất nhiều so với giá 40k. Phần thịt thà đa dạng, gồm đậu hũ, thịt luộc, chả cốm như hay ăn trong Nam, ở đây họ có thêm dồi trường, chả ram (cái này theo cách mình gọi, không rõ họ gọi là gì), chả quế. Mình hoàn toàn không ăn bún chỉ ăn thịt và rau ghém thôi mà đã no ơi là no.

Tuy nhiên mắm tôm lúc đem ra đã pha sẵn đường siêu ngọt, vắt đến 7-8 trái tắc mà vẫn còn hơi ngọt (mình đạo ăn chua).


Với rau có một số chỗ rau dập cũ không ưng ý lắm. Nhưng có 1 điểm mình thích là mẹt bún bày lên đĩa kim loại, lót lá chuối, OK hơn là nhiều tiệm cho vào dĩa nhựa. 
Đang ăn dở thì nghe có người ở tiệm bên cạnh vừa lùa khách vào trong vừa la to “quán bên trái ở trong là chính gốc ấy”. 😅 Ra là cũng có 1 tiệm tương tự bên trong. Lúc vào mình thấy tiệm đầu tiên thì vào ăn thôi. May mà không có cơ hội phân vân tiệm nào không lại nhức đầu lắm.

Về khẩu vị, mình thấy ổn, ăn được chứ không có gì xuất sắc ghê gớm để mấy bài báo mạng liệt vào hàng Top 5 Top 10. Cũng vì lí do này mà mình ít tin tưởng mấy bài kiểu này. Nếu có thời gian thì lang thang gặp hàng nào nho nhỏ, xinh xinh, yên tĩnh thì dạt vào. Không gặp quán ngon thì chắc cũng ngang mấy quán “tốp” kia chứ không dở hơn được.

Nói thêm về chuyện chế độ ăn. Dạo này mình tăng kí nhẹ nên buổi tối mình ưu tiên không ăn hoặc ăn lowcarb. Kế hoạch ăn kiêng ngay đúng thời điểm du lịch quả thật là một điều hơi cực hình chút xíu vì 2 đêm ở đây, đêm nào mình cũng đấu tranh nên ăn hay không, và nên ăn gì. Và cái khó ló cái khôn thật. Mình đã nghĩ ra vài tip để enjoy chuyến du lịch, vừa ăn được đồ địa phương vừa giữ dáng được. Các tip này mình sẽ viết thành một bài riêng trong post sau.
Đó là tất tần tật các món ăn được trong trip ngắn ngủi này. Về khẩu vị mình thấy cũng giống Sài gòn không khác gì nhiều. Các món đều có vị ngọt ngọt giống kiểu nấu trong miền Nam.

2. Đi chơi

Từ khách sạn mình đi bộ ra hồ Gươm và ngập trong biển người vào tối chủ nhật. Nhà nhà người người đều ra thưởng hoa ngắm nước (hồ) tản bộ. Tây lẫn ta đều có. Và đặc biệt mình được xem trình diễn âm nhạc đường phố miễn phí. Đêm đầu tiên là một bạn gái Việt tài năng kéo violin lúc ào ào lúc phiêu diêu. Đêm thứ hai là hai cô gái người nước ngoài cắm chốt trên vỉa hè bờ hồ để đàn và hát, ngoài ra còn không quên đặt “bảng quảng cáo” nhỏ phía trước cách tìm họ trên các kênh youtube, instagram…





Điểm thứ 2 mình chọn thăm là công viên Thủ Lệ. Mình có cân nhắc ghé thăm các làng hoa nhưng sau khi Google thì mình quyết định ko đi. Vì kiểu vườn trồng hoa thì mình đã từng đến thăm mấy vườn cẩm tú cầu ở Đà Lạt cũng tương tự, với mình cũng ko có ai chụp hình cho, selfie thì chán lắm mỗi 1 kiểu. Nên thôi đi ra Thủ Lệ ngắm thiên nhiên. Thủ Lệ là vườn bách thú tương đối nhỏ, có công, hổ, sư tử, cá sấu, hà mã, voi, hươu cao cổ, nai, đà điểu, khỉ, chồn, gấu chó, cầy và vài loại khác nhỏ hơn. Mình không thấy hồ cá.


Ngoài thú thì điểm đặc biệt của Thủ Lệ là có hồ đẹp nằm bên trong công viên. Giá vé vào cổng là 20k cho người lớn và 10k cho trẻ em dưới 1.3m.


Đêm thứ 2 mình tranh thủ ghé qua đường sách Đinh Lễ, mình hơi ngạc nhiên vì vắng. Mới nhận ra lúc mình đến nơi là gần 9h tối rồi, và là thứ Hai nữa. Mình cắm chốt trong 1 tiệm đến giờ đóng cửa (10h tối) và bước ra khá mãn nguyện vì vớ được một cuốn sách cắt may tâm đắc. Sau khi nhà sách “ném” ra ngoài thì mình đi lòng vòng cố tìm ra địa điểm đông vui mà trước đây cùng với anh người iu ngồi uống bia tám với mấy bạn Tây. Tìm hoài mà không ra. Đã vậy càng về khuya nên đường trong phố cổ càng vắng. Sau 1 tiếng lòng vòng với 2 cẳng không thành công mình quyết định book xe về để nghỉ ngơi sáng hôm sau bay sớm.

3. Phòng khách sạn

Mình book phòng ở Hà Nội Sweet Family Homestay và đúng là sweet thật.

Phòng nằm trong ngõ sâu yên tĩnh. Mỗi phòng nằm ở 1 tầng. Gia đình chủ khách sạn thân thiện, chừng mực.

Homestay nằm trong khu có rất rất nhiều cục, bộ của nhà nước. Xung quanh rất nhiều các anh công an canh giữ nên mình nghĩ đây là khu vực cực kỳ an ninh. Ngoài ra, vị trí khách sạn rất tốt cho mục đích chuyến đi của mình, nằm ở quận Ba Đình sạch sẽ, yên tĩnh gần nơi mình cần làm việc nhưng lại gần với phố cổ. Đi bộ ra chừng 15-20 phút là đối mặt ngay hàng quán nhộn nhịp và hồ Gươm.
Tuy nhiên, khách sạn có mạng wifi yếu, mình phải dùng 3g và điểm bất tiện nhỏ là phòng tắm nằm bên ngoài phòng. Dù sao mỗi phòng 1 tầng hầu như mình chưa bao giờ thấy khách khác lảng vảng ở tầng của mình.

Ăn sáng bao gồm trong giá phòng, món ăn đơn giản như bánh mì lát, trứng chiên, mứt, bơ lạt.

Mình thấy các tiện nghi, trang trí phòng và vị trí so với giá khá ổn và rẻ: tầm 350k/phòng đôi/đêm. Nếu lần tới cần ra thì mình vẫn ở. Hi vọng lúc đó wifi không có vấn đề thôi.
Vậy đó là toàn bộ hành trình 3 ngày 2 đêm của mình tại Hà Nội. Travel một mình khá vui. Muốn làm gì thì làm, ăn gì ăn, lười thì nằm ở khách sạn, đi thì cứ đi không cần chờ đợi ai. Nhưng, lại nhưng, đối với con gái (lại có ngoại hình nữ tính như mình) thì cũng hơi phiền một chút là hay bị bọn đàn ông treo ghẹo hoặc quan tâm quá mức bình thường. Khi họ khám phá ra mình đi một mình thì hay kéo theo nhiều thứ khác. Kinh nghiệm của mình là các bạn gái không nên hé lộ quá nhiều thông tin cá nhân, đặc biệt là chuyện đi du lịch một mình.

Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết dài nhất từ hồi khai trương blog đến giờ. Nếu thấy bài viết hữu ích, các bạn like cho mình nhé! 😊

An Chi

Dressing sauce – Nước sốt

Dạo gần đây mình có hứng với các loại nước sốt phủ lên món ăn. Chắc vì dạo này food choice của mình là ức gà nhiều hơn. Mà ức gà thì hơi “bở”, toàn là nạc, nếu làm không khéo vị sẽ không thấm vào bên trong thậm chí là có thể bị khô vì nhiều yếu tố nữa.

Do vậy mà mình thấy sauce rất quan trọng đối với một món ức gà ngon, dù là sốt phủ lên mặt hay sốt nấu kèm với gà trên lửa. 

Tuy nhiên nước xốt của mình ko theo một công thức nào cả, đa phần mình tự chế từ những thứ có sẵn và mình muốn “thanh lý” món gì đó ra khỏi tủ lạnh. Phần nhiều mình dựa trên sự tưởng tượng nên kết hợp thế nào, mặn ngọt chua, nên đặc hay nên lỏng để phù hợp món chính. Sauce là phụ nhưng nó lại là linh hồn của món ăn, nói vậy thật không ngoa.

Mỗi lần làm sốt lại là một lần “đầu tiên” vì không lần nào giống nhau. Dĩ nhiên là nhiều lúc cũng fail lắm nhưng vì thích nên mình vẫn cho ra đời những công thức  tự chế như vậy không mệt mỏi 😄. Nhưng có một loại thành phần mình chưa bao giờ fail đó là với nước tương (soya sauce).

Công thức ưa thích của mình là nước tương + mật ong đun liu riu trên bếp, bạn nêm 2 thứ này tuỳ khẩu vị (thích ngọt nhiều thì cho mật ong nhiều) rồi trút lên món thịt (như thịt gà thịt heo nướng hay hấp chẳng hạn) đảm bảo ngon. Ngoài ra, tuỳ khẩu vị bạn, trong lúc nấu xốt trên bếp, bạn có thể cho thêm tỏi, gừng, hành lá, hành tây, cốt chanh…hay ít sữa tươi cho có vị béo. Chỉ cần tránh các thành phần có mùi mạnh để không phá vỡ vị của thành phần chính là được. 

Hôm nay mình nổi hứng chia sẻ về nước xốt. Các bạn có công thức nào hay thì share với mình bên dưới nhé.

Cheers,

An Chi

Nasi lemak  

Phát hiện thấy chai sốt sambal trong tủ còn 1 tháng nữa hết hạn, mình ủ mưu ngày mai xài triệt để nó ngay với món gà nướng.

Lang thang đọc về sốt sambal tự dưng nhìn thấy hình món Nasi Lemak của Malaysia, nổi cơn thèm nấu và thèm xực món này ghê. Đặt cục gạch ở đây để hôm nào xem lại thì sẽ nhớ nấu, và mình sẽ thay gạo trắng bằng gạo lứt, măm măm. 

Ngoài ra mình còn thèm tô mì ramen này nữa. Lâu lắm rồi không ăn thịt mỡ, giờ thèm 1 chút cũng được nhỉ. 🙃


Nguồn ảnh: mạng 

Mục đích của bài viết là đặt cục gạch nhắc mình nấu và chia sẻ hình món ăn ngon. Cảm ơn mọi người đã đọc.

Cheers,

An Chi

Minimalsim – Sống tối giản

Chào các bạn,

Dạo vòng quanh một số blogger trong nước mình thấy nhiều bạn quan tâm đến lối sống tối giản lắm. Như bạn này, bạn này, bạn này. 😊

Mình mơ hồ về thời điểm bén duyên chính thức với minimalism, nhưng tính đến nay chắc cũng khoảng 2 năm rồi.

Lần đầu tiên nghe đến minimalistic phải đến 4-5 năm trước, rồi sau đó có lẽ khái niệm này thấm đẫm hơn chút ít nhờ xem phim tài liệu Minimalism trên Netflix của 2 anh chàng người Mĩ. Và bây giờ nhớ lại, có lẽ cái chính thức đi vào lòng mình là bài phỏng vấn về lối sống tối giản của The Blue Expat (giọng của cô gái này ngọt ngào lắm) dành cho thepresentwriter trên Podcasts. Coi bộ nghe bằng tiếng mẹ đẻ mọi thứ thấm hơn là xem phim bằng tiếng Anh trên Netflix trước đó. Hơn nữa cuộc nói chuyện của 2 cô gái người Bắc dễ thương nên làm cho mình khá ấn tượng về nội dung họ thảo luận.

Cách đây 3-4 tháng, mình đọc hết cuốn Muốn ít đi, hạnh phúc nhiều hơn của một cô tác giả người Nhật. 

Thực ra, mình có cảm tình với minimlism vì thấy nó khá gần gũi với Phật giáo. Phật giáo giản dị, chân phương. Khi bắt đầu mindful (sống để tâm) được thì bạn cũng bắt đầu giản dị hoá, loại bỏ những thứ không cần thiết ra khỏi cuộc sống – cũng là tinh thần của minimalism. (Nói thêm chút là tuy nhiên, mình thấy là tôn giáo nào cũng gần giống nhau ở nhiều điểm, mình sẽ bàn vào dịp khác nếu có thể.)

Rồi sau đó, đâu đó mình cũng tiến hành lối sống như vậy.

Bắt đầu là từ quần áo. Mình mua sắm ít hẳn so với 5-7 năm về trước. Và vô tình mình chú trọng những món đồ có thể sử dụng đa năng, thậm chí không ngại lặp đi lặp lại. So với trước đây, mình trở thành người cực kì tối giản lắm lắm.

Hình mình 5-7 năm trước:


Mình hiện tại, đen thui 😆


Từ lúc theo đuổi khái niệm này, trong 1.5 năm đã không dưới 5 lần mình dọn tủ và xếp đồ gửi các nhóm từ thiện hoặc đem thanh lý.
Kế đến vật dụng trong nhà. Mình chỉ shopping tiếp những món mình thực sự có sử dụng hàng ngày và tìm cách thanh lý/cho/tặng những món không dùng tới hoặc có người có nhu cầu sở hữu như dụng cụ làm bánh, xoong chảo chén dĩa dư thừa không dùng đến (nói thêm chút mấy bạn đầu tiên mình tống tiễn là chén dĩa hộp nhựa, chỉ giữ lại đồ sứ, thuỷ tinh cho an toàn sức khoẻ).
Đồ ăn trong tủ lạnh mình mua vừa đủ 2-3 ngày, không chồng chất hơn cả tuần, thậm chí cả tháng dành cho đồ đông lạnh như trước đây nữa. Và dĩ nhiên, mua món nào mình luôn tìm cách tiêu thụ hiệu quả món đó. Hơn nữa, đồ ăn càng tươi càng tốt cho sức khoẻ.
Càng nhiều càng sử dụng ko hiệu quả. Mình càng ngày càng hiểu rõ điều này và liên tục nhắc nhở người nhà mỗi khi họ mua sắm (vâng, chân thật mà nói thì mình có làm họ nổi đoá lên 😅). Nếu bạn mua nhiều, đồ đạc bắt đầu chồng chất trong nhà. Và rồi đến ngày bạn không thể tìm ra hoặc tệ hơn là hoàn toàn quên bẵng những món đã mua. Như vậy, càng nhiều (đồ), càng ít (sử dụng).
Nhờ theo đuổi lối sống này mà việc shopping của mình trở nên khôn ngoan hơn nhiều. Vì không muốn tha cho đầy tổ, trước khi mua gì mình cũng tìm hiểu kĩ nên thường chọn được nhiều sản phẩm khá hài lòng chứ không vứt lăn lóc trong nhà như trước đây.
Trên đây là một số ý về cách mình tổ chức cuộc sống minimalism. Trong các bài viết tới về chủ đề này mình sẽ khai thác thêm nhiều khía cạnh nữa nhé.
Cảm ơn các bạn đã đọc bài.

Cheers,

An Chi

Mưa đá

Chiều nay gần giữa tháng 3. Trời đột ngột mưa đá. Thời tiết 3-4 ngày nay tự nhiên ẩm ương hơn, ko biết đâu mà lần 😅. Hôm nắng ấm, hôm trở gió đập ầm ầm lên cửa sổ, có 1 hôm thức dậy thì thấy mưa đã rả rích nỉ non cả đêm. Đến trưa chiều nay có việc ra ngoài thì mới chính thức trải nghiệm cơn ẩm ương tột độ này: Mưa đá/tuyết hỗn hợp tả pín lù.

Hình thích thú lần đầu thấy đá cục cục to như vầy. 😅


Nhân nói về thời tiết, từ hồi sang châu Âu, thời điểm trời lạnh giá (dưới 0 độ, thực ra mình vẫn còn may mắn vì chưa bị rơi tõm vào lúc nhiệt độ dưới âm 20 độ), mình có hứng thú nghiên cứu về trang phục mùa lạnh. Và mình thấy là không có cách nào ăn bận hở da hở thịt dù chỉ 1cm. Chưa kể là quần áo đều phải đắp lấy đắp để lên 2-3 lớp để giữ nhiệt. Và còn nhiều nhiều tips về nón đội đầu, boots (ủng) đi chân, găng tay lắm. Trong các bài viết tới mình sẽ viết chi tiết thêm nhé. 

Mùa hè ơi, tới nhanh đi, để bớt chồng chất 2-3 layers, để còn diện đầm ngắn tung tăng. 😆 Mượn hình cô bé trong bộ đầm maxi mùa hè và mơ về mặt trời.

Cheers,

An Chi

Tạo trang giống vầy với WordPress.com
Tham gia